Em à! Đêm nay lại một ĐÊM TRẮNG
nữa anh ngồi đây NHỚ về em và
viết lên những dòng vô nghĩa này!
Cũng đã lâu rồi kể từ ngày đôi ta
PHẢI XA NHAU nhỉ? Không biết giờ
này EM THẾ NÀO? Có còn nhớ đến
anh hay cũng đã an lành bên tình
duyên mới? Phải đến lúc này anh
mới biết tình yêu anh dành cho
em lớn đến như thế nào? Mọi SUY
NGHĨ TRONG ANH đầu hướng về
em mặc dù anh đã tự nhủ với
lòng mình rất nhiều lần rằng nên
QUÊN em đi nhưng em biết
không? Mỗi khi từng cơn gió khẽ
lay nhẹ hàng cây trước sân nhà
mang theo những chiếc là cuối
đông nhẹ nhàng rơi xuống, anh
đều NGỠ hư đó chính là tiếng
bước chân em quay trở về. Anh
thật ngốc phải không? Và ngay
lúc này đây LẠI MỘT LẦN NỮA
nước mắt anh rơi rồi khi anh nhớ
về những kỉ niệm ta từng có bên
nhau.Thật đẹp ! Thật hạnh phúc
biết bao nhưng không hiểu ANH
KHÁC HAY EM KHÁC mà mình CHIA
TAY nhanh đến vậy.Có thể người
ta giàu hơn anh, tốt hơn anh
nhưng chắc chắn người ta không
thể hiểu và mang lại hạnh phúc
cho em nhiều hơn anh được vì
anh tin trên thế gian này CHỈ ANH
HIỂU EM và yêu em thật lòng mà
thôi! Nhưng anh biết anh có viết
thêm bao nhiêu nữa cũng đã
MUỘN MÀNG, cũng không thay đổi
được thực tại - cuộc tình mình sẽ
mãi RẤT GẦN RẤT XA em nhỉ ? nên
anh sẽ chôn kín nỗi đau này vào
trong tim mãi mãi và sẽ luôn
NGUYỆN ƯỚC cho em NƠI PHƯƠNG
XA luôn được hạnh phúc. Nếu em
có đọc được những dòng này thì
em hãy nhớ một điều: ANH CẦN EM
và ước mong đoii ta có thể YÊU
LẠI TỪ ĐẦU luôn thổn thức trong
trái tim anh, anh luôn mở rộng
vòng tay tha thứ cho em vì em là
người duy nhất trên thế gian này
mang đến cho anh tình yêu và
cũng là người duy nhất làm anh
MẤT CẢM GIÁC YÊU! NHƯ VẬY NHÉ!
ANH YÊU EM LẮM! ĐỪNG QUÊN
ANH!