Cha à! Con lại mất ngủ. Cảm giác này làm con nhớ cha. Nhớ hình bóng cha trong đêm mất ngủ, con nhớ nhiều lắm cha à. Con nhớ tuổi thơ con có cha bên cạnh. Con nhớ con bọ vừng, cha bắt, buộc cánh con chơi, khi con đòi theo chị lên trường. Nhớ con chuồn chuồn, hai cha con đuổi theo bắt cho bằng được. Con nhớ con lợn, bạn con lúc cha mẹ vắng nhà. Ngày bán nó, cha bế con lên vai đi khắp nơi, dỗ cho hết khóc. Nhớ con chó con, con đòi bế, ngủ cùng, khi tỉnh dậy không thấy đâu, hét toáng lên ầm ĩ. Cha lùng sục đi tìm, để con nín, không thì mẹ đánh. Con nhớ khoảng sân trước nhà, thoang thoảng mùi thơm, cha xoa lưng, xoa tai cho con ngủ. Nhớ những ngón tay cha đan làm cua bò, cò kêu. Nhớ con giun bằng gân tay, cha dọa rút ra khi con lười chẳng chịu ăn. Con nhớ cảm giác được cha ôm trong tay đòng đưa mỗi lần gắp thức ăn khi giờ cơm con muốn ngủ. Nhớ chén nước trắng, con giả làm rượu để cùng "khà khà" với cha. Nhớ miếng thịt con gẩy ra khi cha làm con dỗi. Con nhớ cái ao suýt làm hai chị em con chết đuối. Nhớ những ống tre cha đẽo gọt để hai chị em làm ống tiết kiệm. Nhớ cái bánh chưng trộn những phần còn lại chỉ dành riêng cho chị em con (con vô tâm đến quên mất tên nó là gì). Con nhớ những trận sốt li bì, nửa đêm tỉnh dậy, luôn thấy cha bên cạnh. Nhớ chén nước tanh nồng từ lá diếp cá, mẹ làm, cha ép con uống cho hạ sốt. Con nhớ những buổi chiều ra ngõ đón cha đi làm về. Nhớ dáng cha gầy chờ con tan lớp. Nhớ cảm giác mách cha khi bị bạn đánh, khi khoe được điểm mười. Nhớ buổi chiều đón con, cha hỏi "nhà mình vừa có một thứ mới, thứ mà con thích nhất. Đố con là cái chi?". Là cái tủ quần áo cha nhỉ? Bây giờ cái chân của nó đã bị chó gặm nham nhở mất rồi. Nhớ những câu đố bâng quơ cha dạy con tưởng tượng "cha đố con, đám mây nớ hình chi?", " Đố con tìm được ông thần nông, đàn vịt, dòng sông, chòm sao bắc đẩu". Con nhớ những mẩu chuyện cha bịa, kể con nghe về con bướm vàng, con bướm trắng. Và bây giờ, mỗi lần về nhà mấy đứa cháu vẫn nì nèo đòi ông kể trước giờ đi ngủ. Những mẩu chuyện chẳng bao giờ giống nhau vì trí tưởng tượng của cha mỗi ngày mỗi khác. Con nhớ tiếng bước chân nhè nhẹ, cha vào phòng gấp sách cho con trong mùa thi đại học. Nhớ tiếng gọi như gọi đò mỗi buổi sáng khi con ườn mình, ngủ muộn. Nhớ ánh mắt cha vui khi con đỗ vào khối chuyên rồi vào đại học. Con nhớ cái tát duy nhất của cha từ bé đến giờ khi con dám hỗn với mẹ. Nhớ cây ngọc lan của riêng con vì lụt, ngập úng mà chết. Nhớ khóm hương nhu, cuối vườn "mấy chị em con gội đầu cho thơm". Con nhớ ô cửa sổ cha hay ngồi nhìn ra ngoài vườn suy ngẫm. Nhớ tiếng cười cha sảng khoái khi trò chuyện cùng bạn thơ. Con nhớ nhiều lắm cha à! Con gái cha lớn rồi, con chẳng được gần cha như trước. Con biết, có nhiều điều con đã làm cha buồn. Nhưng con sẽ làm tất cả để được thấy ánh mắt cha vui, để được nghe tiếng cười cha mãn nguyện. Con yêu cha! Yêu gia đình mình nhiều lắm!